Ca dao tục ngũ bắt đầu bằng chữ “I”
1. Ích kỷ hại nhơn
2. Im hơi, lặng tiếng
3. Im lặng là vàng
4. Im như thóc
5. Im thin thít miệng mình
6. Im thin thít như thịt nấu đông
Ca dao tục ngũ bắt đầu bằng chữ “H”
Kẻ bằm chả, người gói nem
Kẻ dệt trướng, người thêu rèm, ngang nhau
Khác nào quạ mượn lông công
Ngoài hình xinh đẹp, trong lòng xấu xa
Khách đến nhà, chẳng gà thì vịt
Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm
Khi vui miếng thuốc, miếng trầu
Khi buồn đi mất, biết đâu mà tìm
Khi vui non nước cũng vui
Khi buồn sáo thổi, kèn đôi cũng buồn
Khi xưa ai cấm duyên bà
Bây giờ bà già bà lại cấm duyên con
Khoai lang ngập nước khoai lang sùng
Lấy chồng cán bộ, lấy thằng khùng sướng hơn
KHôn cho người ta vái
Dại cho người ta thương
Dở dở ương ương, chỉ tổ cho người ta ghét
Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống
Khôn dại tại tâm
Hay giận âm thầm là người ích kỷ
Khôn ngoan chẳng lọ là nhiều
Người khôn mới nói nửa điều đã khôn
Khôn ngoan cũng thể đàn bà
Dẫu rằng vụng dại cũng là đàn ông
Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
Khôn ngoan hiện ra mặt
Què quặt hiện ra chân tay
Khôn thì trong trí lượng ra
Dạy thì học lóm người ta bề ngoài
Khôn từ trong trứng khôn ra
Dại dẫu đến già cũng dại
Không ai giàu ba họ
Không ai khó ba đời
Không chồng mà chửa mới ngoan
Có chồng mà chửa, thế gian sự thường
Không chùi để vậy lu li
Chùi ra tỏ rạng khác gì trăng thu
Không thầy, đố mầy làm nên
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu cạn thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu
Khuyên em chớ giận anh chi
Thoa son, giồi phấn rồi đi chụp hình
Kiềng ba chân vững như bàn thạch
Bỏ chuyện người tọc mạch ngoài tai
Sông sâu thì có sào dài
Ai cầm bị gậy ăn mày nên thân
Kiểng vật còn đây, em đành đi mất
Bạn ngọc xa rồi, gia thất ai coi?
Kiểng vật còn đây, người đà đâu mất
Con bạn xa rồi, trời đất quạnh hiu
Kim chích vô thịt thì đau
Thịt chích vô thịt nhớ nhau suốt đời
Kim vàng ai nỡ uốn câu
Người khôn ai nỡ nói nhau nặng lời
Kim đâm vào thịt thì đau
Thịt đâm vào thịt nhớ nhau cả đời
Không chồng ăn bữa nồi năm
Ăn đói ăn khát mà cầm lấy hơi
Có chồng ăn bữa nồi mười
1. Kẻ bằm chả, người gói nem Kẻ dệt trướng, người thêu rèm, ngang nhau
2. Kết cỏ, ngậm vành 3. Khác nào quạ mượn lông công Ngoài hình xinh đẹp, trong lòng xấu xa
4. Khách đến nhà, chẳng gà cũng vịt 5. Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm 6. Khi vui miếng thuốc, miếng trầu Khi buồn đi mất, biết đâu mà tìm
7. Khi vui, non nước cũng vui Khi buồn, sáo thổi, kèn đôi cũng buồn 8. Khi xưa ai cấm duyên bà Bây giờ bà già, bà cấm duyên con 9. Khôn ba năm, dại một giờ
10. Khôn cho người ta vái.
5. Khéo ăn thì no khéo co thì ấm
6. Khi vui miếng thuốc miếng trầu Khi buồn đi mất biết đâu mà tìm
7. Khi vui non nước cũng vui Khi buồn sáo thổi kèn đôi cũng buồn
8. Khi xưa ai cấm duyên bà Bây giờ bà già bà cấm duyên con
9. Khôn ba năm dại một giờ
10. Khôn cho người ta vái Dại cho người ta thương Dở dở ương ương chỉ tổ cho người ta ghét
11. Khôn cũng chết dại cũng chết biết thì sống
12. Khôn dại tại tâm Hay giận âm thầm là người ích kỷ
13. Khôn ngoan chẳng lọ là nhiều Người khôn mới nói nửa điều đã khôn
14. Khôn ngoan cũng thể đàn bà Dẫu rằng vụng dại cũng là đàn ông
15. Khôn ngoan đối đáp người ngoài Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
16. Khôn ngoan hiện ra mặt Què quặt hiện ra chưn tay
17. Khôn nhờ dại chịu
18. Khôn thì trong trí lượng ra Dạy thì học lóm người ta bề ngoài
19. Khôn từ trong trứng khôn ra Dại dẫu đến già cũng dại
20. Không ai giàu ba họ Không ai khó ba đời
21. Không chồng ăn bữa nồi năm Ăn đói ăn khát mà cầm lấy hơi Có chồng ăn bữa nồi mười Ăn đói ăn khát mà nuôi lấy chồng
22. Không chồng mà chửa mới ngoan Có chồng mà chửa thế gian sự thường
23. Không chùi để vậy lu li Chùi ra tỏ rạng khác gì trăng thu
24. Không thầy đố mầy làm nên
25. Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ Dầu cạn thiếp rót đèn mờ thiếp khêu
26. Khuyên em chớ giận anh chi Thoa son giồi phấn rồi đi chụp hình
27. Kiến tha lâu cũng đầy tổ 28. Kiềng ba chân vững như bàn thạch Bỏ chuyện người tọc mạch ngoài tai Sông sâu thì có sào dài Ai cầm bị gậy ăn mày nên thân
29. Kiểng vật còn đây em đành đi mất Bạn ngọc xa rồi gia thất ai coi
30. Kiểng vật còn đây người đà đâu .
Cao dao tục ngữ bắt đầu bằng chữ “H” – phần 2
1. Hà Nội, ba sáu phố phường
Hàng mật, hàng đường, hàng muối trắng tinh
Từ ngày ta phải lòng mình
Bác mẹ đi rình đã mấy mươi phen
2. Hàm chó, vó ngựa
3. Hát bội làm tội người ta
Ðàn ông bỏ vợ, đàn bà bỏ con
4. Hát hay không bằng hay hát
5. Hèn lâu mới gặp thầy Hai
Thuận tay điếu hút, điếu vấn, điếu vắt lỗ tai
6. Hèn mà làm bạn với sang
Kẻ ngồi người đứng có ngang nhau bao giờ
7. Hổ phụ sanh hổ tử, lân mẫu xuất lân nhi
8. Hổ xuống bình nguyên bị chó lờn
9. Hoa thơm, ai chẳng muốn đeo
Người khôn, ai nỡ cứ theo nặng lời
10. Hoa thơm ai chẳng nâng niu
Người khôn ai chẳng mến yêu mọi bề
11. Hoành hoạch, hoành hoạch
Giặt áo chồng tao
Giặt áo phải giặt cho sạch
Phơi áo thì phơi trên sào
Ðừng phơi hàng rào rách áo chồng tao
12. Họa hổ họa bì, nan họa cốt
Tri nhân tri diện, bất tri tâm
13. Hoạ vô đơn chí, phúc bất trùng lai
14. Học ăn, học nói, học gói, học mở
15. Học đi đôi với hành
16. Học hành thi cử mà chi
Sáng sáng ăn no, tối ngủ khì
17. Học thầy không tầy học bạn
18. Học trò đi mò cơm nguội
Lỡ trượt vỏ dưa, té cái đụi, la trời
19. Học trò thò lò mũi xanh
Cầm miếng bánh đúc, chạy quanh nhà thầy
20. Hỏi vợ thì cưới liền tay
Chớ để lâu ngày lắm kẻ dèm pha
21. Hôm nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần, chẳng muốn nấu cơm
22. Hôm qua anh đến chơi nhà
Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường
Thấy em nằm đất. anh thương
Anh đi mua gỗ đóng giường tám thang
Bốn góc thì anh bịt vàng
Bốn chân bịt bạc, tám thang chạm rồng
23. Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
Em bắt được thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, Mẹ già chưa khâu
Áo anh sứt chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy sang khâu cho dùm
Khâu rồi anh sẽ trả công
Mai mốt lấy chồng anh sẽ giúp cho
Giúp em một thúng xôi vò
Một con lợn béo, một vò rượu tăm
Giúp em đôi chiếu em nằm
Ðôi chăn em đắp, đôi tằm em đeo
Giúp em quan tám tiền cheo
Quan hai tiền cưới, lại đèo buồng cau
24. Hòn đất mà biết nói năng
Thì thầy địa lý hàm răng không còn
25. Hỗn như gấu
26. Hơn nhau manh aó, tấm quần
Cởi ra mình trần, ai cũng như ai
27. Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi
28. Hỡi người kẻ đóng then gài
Có hay, có biết kẻ ngoài trùng dương
29. Huệ nhớ thương Lan, héo vàng xác Huệ
Anh quá thương nàng, trối kệ thị phi
30. Hút sách là chuyện chẳng lành
Trâu bò vườn ruộng hoá thành khói mây
31. Hùm dữ chẳng ăn thịt con